Những "bố trẻ không bao giờ lớn", về hành tinh của các em đi nhé
Tôi biết trong mắt bất cứ cha mẹ nào thì con
cái họ cũng là thứ quý báu nhất. Nhưng với 1 số bà mẹ có những cậu con trai to
xác với tâm hồn của 1 thanh thiếu niên thì chính sự "quan trọng hoá"
vấn đề của các bác làm cho 1 vài anh chàng nghĩ mình khủng khiếp lắm đây.
Tôi nghe câu chuyện
này vào sáng nay. Khi 1 cô bạn ra mắt nhà người yêu tối qua. Được mẹ chàng tiếp
chuyện. 70% số thời gian của bữa trà tối là bác í ...ca ngợi con zai bác í lắm
gái theo. Bao nhiêu con ông nọ, cháu ông kia trên trung ương dưới địa phương mê
mệt con zai bác, mà nó hổng có ưng nên bác đành chịu. 20% số thời gian bác dành
cho việc nói các thứ con zai bác không chịu được: như việc ăn mặn, việc giặt
quần áo không được ngâm xả vải (không nó dị ứng). Thích ăn canh cải cá rô nhưng
phải làm xương cẩn thận này kia. 10% thời gian cuối cùng bác để...ca ngợi gia
tộc nhà bác.
Chốt lại bác í hỏi nó:
- 2 đứa mà có tương
lai liệu có cháu chiều được nó không? Rồi chăm sóc được nó không? Bla bla bla.
Tôi
biết cô bạn kia đang khẳng định là cô ấy chăm sóc được, bằng cách cố gắng đi
học nữ công, làm bánh học đủ thứ để muốn về làm dâu nhà họ rồi hầu hạ con trai
họ.
Từ bao giờ câu cửa miệng của dân "quê mình" cũng là:
- Học cách giữ đàn ông, học cách chiều đàn ông. Học cách để đàn
ông không xa được mình. Chinh phục chàng qua đường dạ dày. Làm chàng xúc
động..bla bla bla. Đến số lượng sách bán trên thị trường cũng dạy cách chiều
lòng các đấng nam nhi hơn là dạy cách che chở cho phụ nữ.
1 phần do tư tưởng hình thành từ nền văn hoá, phong tục tập
quán. 1 phần do tự chúng ta - chính những ng phụ nữ - uỷ mị lệ thuộc vào tình
cảm với ng đàn ông của đời mình.
Nếu là tôi - ở trong buổi tiệc trà tối qua - tôi sẽ k để mẹ cậu
bạn trai kia dành đến 100% thời gian chỉ để kể cho tôi nghe nhiều các ái nữ
giàu có theo con trai bà ra sao & anh ta - như 1 dạng chiếu cố chọn mình
như nào - và bà dạy tôi cách chiều con trai bà sao cho cậu zời đó hài lòng
nhất!!!
Chắc tôi sẽ xin phép ra về sau đúng 1 phút 24 giây và xỏ dép
chạy té khói khỏi cuộc đời 1 "bố trẻ ko bao giờ lớn" đó
Giá trị của mình mà mình còn k nhận biết nổi thì ai nhìn được ra
nó đây? Bạn phải tôn trọng bạn đầu tiên thì ng khác mới làm được việc đó cho
bạn được.
Sống như xương rồng gai góc. Nắng hạn khắc nghiệt đến đâu cũng
thik nghi.
Có những thằng bé to xác, đi ô tô lô gô đẹp nhưng đến tiền ăn
sáng cũng "mẹ ơi"!!!
Là vậy đấy!!!
^^
Về với mẹ đi các em =)))))))
Về hành tinh của các em đi nhé!
<Tờ Pi>